Bạn đang xem: 10 bài thơ lục bát hay về thầy cô nhân ngày 20/11
Ngày 20/11 - Ngày nhà giáo Việt nam giới là thời gian để mọi cá nhân dành sự biết ơn, tri ân đối với các thầy giáo, cô giáo, những người dân đã có công lao bảo ban, dìu dắt, dạy dỗ chúng ta nên người. Hằng năm vào trong ngày 20 mon 11, để tôn vinh và giãi bày sự hàm ơn với các thầy cô giáo, ngoài các bó hoa, số đông món quà nhỏ dại thì những bài xích thơ xuất phát từ trái tim để cầm cố lời chúc mừng là món vàng vô cùng ý nghĩa sâu sắc mà tín đồ học sinh hoàn toàn có thể dành khuyến mãi người thầy, người cô của mình.
Dưới đó là những bài xích thơ tốt dành tặng kèm thầy cô nhân dịp Nhà giáo Việt Nam:
1. Những bài bác thơ hay để gia công báo tường về ngày 20/11
1.1. Mừng ngày nhà Giáo Việt Nam
Tưng bừng tiệc tùng trên toàn nước ta
Phút giây tình nghĩa điện thoại tư vấn là
Vui mừng kính tặng quà hoa Cô Thầy.
Nhớ công bền bỉ hăng say
Nhiều năm cạnh tranh nhọc miệt mài cần chuyên
Hằng tối thao thức mặt đèn
Từng trang giáo án ngẫm nghiền mang lại thông.
Bằng kho kiến thức nằm lòng
Kiên trì đào tạo và giảng dạy nào ý muốn đáp đền
Trong tiếng lên lớp thường khuyên
Học trò tu dưỡng luyện rèn đức tâm.
Âm thầm tìm mọi cách từng năm
Bồi vun cố kỉnh hệ ươm mầm tương lai
Chân thành xin chúc Cô Thầy
Bình an niềm hạnh phúc ngập đầy niềm vui.
- Vô danh -
1.2. Kính tặng các thầy cô
Mừng ngày đơn vị giáo Việt Nam
Đường quê, ngõ phố ngập tràn sắc hoa
Trò vui ríu rít hát ca
Nét mặt tươi rói, ôm hoa bộ quà tặng kèm theo thầy
Thầy vui cảm súc tràn đầy
Nhận hoa mà lại để lòng thầy nở hoa
Tình thầy bác ái bao la
Yêu trò dậy dỗ như cha mẹ hiền
Mong trò học xuất sắc mãi lên
Là người có trí tạo nên sự cơ đồ
Thầy luôn mong mãi ở trò
Học tài tu đức, suốt mang đến cuộc đời
Chúng em luôn nhớ mãi lời
Thầy cô dậy dỗ suốt đời ko quên
Thầy cô khơi trí tuệ lên
Thổi vào hồn trẻ, dệt cần thành người
Thầy cô nghề hết sức tuyệt vời
Thanh cao, thôn hội mọi tín đồ tôn vinh
Tiên học lễ, hậu học văn
Tôn sư trọng đạo, nghìn năm giữ truyền
Nước nhà gồm tiến mãi lên
Là nhờ có học, mới cần nước giầu
Hiền tài, nguyên khí dẫn đầu
Quốc gia vẫn mãi thiếu thốn cầu, buộc phải cung
Thầy cô là chốt khơi thông
Tổ quốc, buôn bản hội vẫn ao ước vẫn chờ
Văn minh khai phá từng giờ
Thầy cô trọng trách cầm cờ tiên phong
Mong rằng tổ quốc thành công
Sánh vai cường quốc, với cùng năm châu
Vinh danh với phần nhiều công đầu
Là thầy cô đấy, trước sau hết mình
Ơn thầy đối với học sinh
Là nghĩa cử lớn, thầy giành dạy dỗ cho
Mừng thầy, mừng cả những cô
Chúc cho những bậc kỹ sư trọng điểm hồn
Yêu nghề tâm huyết nghề hơn
Thành công, hạnh phúc ngập tràn yêu thương
Yêu trò, mếm mộ mái trường
Xứng danh bên giáo, trò yêu thương kính thầy.
- Vô danh -
1.3. Khi thầy về hưu
Cây phượng già treo mùa hè trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao tự dưng thấp:
"Các bé ráng... Năm nay hè cuối cấp..."
Chút nghẹn ngào... Những vết bụi phấn vỡ vạc lao xao.
Ngày ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức phi vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.
Xem thêm: Hàm Lọc Trong Excel 2007 - 2 Cách Lọc Dữ Liệu Trong Excel Đơn Giản Nhất
Mai thầy về, sảnh trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ tủ vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo tệ bạc như màu sắc trang vở cũ
Con ao ước gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần nhỏ ngỗ nghịch thầy ơi!
- Vô danh -
2. Bài thơ về thầy cô giáo nhân ngày 20/11
2.1. Gồm một nghề như thế
“Có một nghề vết mờ do bụi phấn dính đầy tay
Người ta bảo đó là nghề trong trắng nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà mang về cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!
Có một nghề tập luyện cả đời người
Để mang về sự tốt tươi đến thiên hạ
Có một nghề thật đớn nhức nghiệt ngã
Để mang khuyến mãi cho Đời rất nhiều Tài tử Giai nhân
Lặn lội cả đời nhả kén tơ ươm
Cho loài người được khoác lụa tiến thưởng óng ả!
Có một nghề thừa bao khó khăn cao cả
Để rèn luyện mang lại Đời các nguồn lực vô biên
Có một nghề luôn luôn đào tạo đông đảo “Tài, Hiền”
Cho đất nước được không nguy hiểm thịnh vượng!
Có một nghề luôn luôn tạo niềm vui sướng
Cho bao người đạt sự nghiệp thăng hoa
Có một nghề từ bỏ sáng cho chiều tà
Dạy dỗ học tập trò miệt mài không ngơi nghỉ
Có một nghề ngay lập tức từ trong suy nghĩ
Nhận trách nhiệm với Đời,
Làm Thầy của tất cả những bâc Vĩ nhân!
Có một nghề cũng có lúc quên thân
Mang nhỏ chữ gieo vần chỗ heo hút
Có một nghề ném tiền lương cài giấy bút
Dạy các em thơ xứ Mèo phạt vùng cao
Xua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vào
Thổi nóng bức những ngày hạ oi bức!
Có một nghề cứ mọi khi thức giấc
Đã nghĩ nặng nề tình về nỗ lực hệ mai sau.
Nguyên khí giang sơn sẽ và lắng đọng về đâu?
Khi nhân hậu Tài ko được nuôi trồng chuyên bón!
Ôi Trời Đất giao đến ngành ta trách nhiệm lớn
Nghiệp bát ngát mà chức dung nhan lại cỏn con!
Ta luôn luôn ước mơ cho Đất nước được vuông tròn
Thoát địch họa cùng tai ương rình dập
Phải gắng xây một thành tháp vững chắc
Cho tổ quốc được im vui, Đất nước được thái bình.
Cho quê nhà trong đó có mình
Được tận hưởng trọn vẻ vang ấm no hạnh phúc!
Nghề đơn vị Giáo được vinh danh tiến bước
Cùng gần như nghề xây mực thước cho đời
Cho cõi trần mãi mãi xanh tươi
Cho cuộc sống được đổi đời oanh liệt
Cho vậy gian ai cũng nhận biết
Nghề Giáo là Thầy giúp giang sơn được thăng hoa!"
2. 2. Lời ru của thầy
Mỗi nghề bao gồm một lời ru
Dở tuyệt thầy cũng chọn ru khúc này
Lời ru của gió màu mây
Con sông của bà bầu đường cày của cha
Bắt đầu loại tuổi lên ba
Thầy ru điệp khúc quê nhà cho em
Yêu rồi cũng nhớ yêu thêm
Tình yêu chẳng gồm bậc thềm cuối đâu!
Thầy ko ru đầy đủ nghìn câu
Biết nhỏ chữ cũng che khuất cuộc đời
Tuổi thơ em tất cả một thời
Ước mơ thì rộng lớn như trời, nghìn năm
Như ru ánh lửa vào hồn
Cái hoa vào lá, mẫu mầm vào cây
Thầy ru hết cả mê say
Mong mang đến trọn cầu mơ đầy của em.
Mẹ ru em ngủ tròn đêm
Thầy ru lúc mặt trời lên từng ngày
Trong em phân tử chữ xếp dày
Đừng quên bà bầu vẫn lo tí hon hạt cơm
Từ vào vòm non ngôi trường
Xin lời ru được đi đường em đi
(Con mặt đường thầy ngỡ đôi khi
Tuổi thơ lăn một vòng bi cho tới rồi!)
Hẳn là thầy cũng già thôi
Hóa thân vào mỗi cuộc đời các em
Thì mặc dù phấn trắng bảng đen
Hành trang ấy đầy đủ thầy rước theo mình.
2.3. Vết mờ do bụi Phấn
Thầy con giờ vẫn già rồi
Mắt mờ, chân yếu, domain authority mồi còn đâu
Phấn rơi bạc tình cả mái đầu
Đưa nhỏ qua những tang hải cuộc đời
Mỗi khi những vết bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt đông đảo lời yêu thương thương
Cho nhỏ vững cách nẻo đường
Hành trang con kiến thức, tình thân của thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Gạo tiền, cơm trắng áo, vòng xoay cuộc đời
Nhưng chổ chính giữa thầy mãi sáng sủa ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời con mãi từ bỏ hào
Cúi nguồn cung kính... Thương sao dáng thầy
Dẫu đời xuôi, ngược kia đây
Tim bé ghi tương khắc lời thầy lúc xưa
Khuya rồi thầy sẽ ngủ chưa?
Ngàn hoa lá thắm kính thưa ... Dưng thầy
Cho con cuộc sống đời thường hôm nay
Mừng ngày bên Giáo ơn thầy chẳng quên!
Hoài Thương
2.4. Tấm Lòng Thầy Cô
Lòng thầy thánh thiện thanh cao
Bảng black phấn white xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho mặc dù vất vả đắng cay
Đứng bên trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu đề nghị hứa hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết trung ương vượt hầu như khó khăn
Cho thuyền cập bến an ninh ai ơi
Các em đi tứ phương trời
Dõi theo bạc bẽo tóc nhờ cất hộ lời yêu thương thương
Phan Hạnh
2.5. Nhớ công ơn thầy
Làm sao quên được ơn thầy
Công fan dạy dỗ có ngày hôm nay
Nét đầu thầy cần cầm tay
Rèn bé chữ viết mới thật thà hàng
Nhớ thầy nhớ cái đò ngang
Tay thầy lèo lái đưa sang bao người
Nhọc nhằn đau khổ vẫn vui
Vì bầy em nhỏ dại vì đời mai sau
Từng đoàn tiếp nối kề nhau
Dựng xây giang sơn sớm mau bằng người
Non sông hùng vĩ đẹp tươi
Có công thầy vẫn tô bồi ngày qua
Nguyễn Văn Chiểu
2.6. Hoa với ngày 20/11
Nụ hoa hồng rất lâu rồi ấy
Còn rung rinh dung nhan thắm tươi
20-11 ngày năm ấy
Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi
Cô tôi mang áo lâu năm trắng
Tóc xanh download một nụ hồng
Ngỡ ngày xuân sang quá
Học trò ngơ ngẩn hóng trông...
Nụ hoa hồng thời trước ấy...
Xuân sang, thầy đã bốn mươi
Mái tóc gửi màu bụi phấn
Nhành hoa cô tất cả còn cài?
Nụ hoa hồng thời xưa ấy...
Tà áo lâu năm trắng vị trí nao,Thầy cô - đa số mùa quả ngọt
Em đột nhiên thành hoa dịp nào.
khi thầy về hưu - Ảnh internet2.7. Người điều khiển đò
Một đời bạn - một mẫu sông...